Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Em...


Một chút gió cho lòng tôi xao xuyến
Một ánh mắt khiến tôi bỗng bồi hồi
Một nụ cười khiến tôi như ngừng thở
Một cái nắm tay trói gọn con Tim tôi

Em rực rỡ như ánh Dương mùa Hạ
Em tinh khiết như sương buổi sớm Mai
Em ngọt ngào như Hương Lan trong gió
Em đẹp lắm trong mắt tôi như thần

Cơn mưa rào mưa giăng đầy trên phố
Trong Tim tôi ướt đôi mắt đen huyền
Giữa nhịp sống dòng đời đầy tấp nập
Ngã tư đường lẻ bóng đứng bơ vơ

Em xa tôi ngày đầu thu năm ấy
Tay buông lơi buông hết mọi sự đời
Và tôi biết sẽ không bao giờ nữa
Em nhìn tôi mà trao một nụ cười

Hình bóng em chỉ còn là kí ức
Nhạt nhoà theo tôi mãi một cuộc đời
Người cười tôi si tình trong vô vọng
Tôi cười người vì người quá vô tâm

Muốn ôm em hãm thật sâu trong lòng
Tôi cũng biết điều đó là không thể
Trùng trùng giấc mơ Đan xen vào thực tại
Tỉnh tỉnh mê mê chẳng phân rõ đêm ngày

Miệng méo mó mà  khóc không ra tiếng
Từng giọt rơi vỡ oà trên tay tôi
Trời xanh lắm nắng vàng rực rỡ lắm
Nắm chặt tay tôi nhìn em gượng cười

Ngã tư đường ta nắm chặt tay nhau
Tôi nặng nề dắt em qua con phố
Người nhìn tôi hiếu kì và thương hại
Tôi nhìn người bằng đôi mắt tối tăm
Tay nắm chặt vào khoảng không vô định.

Tôi thường hát bài ca "trường vọng nguyệt"
Giả như em vẫn đang ở bên tôi
Vai tựa vai vẫn như thủa ban đầu
Ngồi đối ẩm ngắm trăng cao Thanh lãnh

Hương Trà sen phảng phất nơi đâu đó
Khúc nhạc xưa cũng chầm chậm du dương
Ngồi tựa cửa nhìn về nơi xa lắm
Nhớ về em trong quằn quại thê lương
Muốn hôn em và thì thầm khe khẽ:

"Tôi yêu em yêu suốt cuộc đời này!"