Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Giáng sinh...

Giáng sinh năm nay buồn quá!!

Mình trải qua đêm noel "một mình", có chút lạc lõng, mọi thứ thật ko mấy tốt đẹp.

Có vẻ như Ask lại giận mình nữa rồi, haiz~ Có phải mình ko muốn về đâu chứ? Lỡ mất cái hẹn 21 mình đã tiếc ngẩn ngơ rồi, tối đấy ngồi tự kỷ cả buổi. Chả có ai để mà tâm với sự, buồn, thật sự buồn. Chẳng biết cái kế hoạch ăn đồ nướng tết năm nay sẽ như thế nào đây?

Mình không giỏi trong việc thể hiện sự quan tâm đến người khác, chân tay đầu óc lúc nào cũng cuống loạn hết cả lên, cứ loạn 1 hồi rồi bao nhiêu rắc rối lại nảy sinh. Mợ, bực mình quá. Sao mình vô dụng thế ? Giá như bản thân nhanh nhẹn 1 chút, thông minh 1 chút thì có phải tốt rồi ko?

Giờ thì hay rồi, Alone~ Alone rồi đấy!!!

Năm sau sẽ chẳng còn gặp đc những người yêu quý vào thời điểm các dịp lễ nữa đâu? Thật rất lo lắng, mình bay rồi có phải sẽ bị Ask cắt đứt liên lạc luôn ko? *chọt kiến*.....Cầu trơi lạy phật cho cái ý nghĩ đáng sợ của con đừng có mà trở thành sự thật, ko con sẽ điên mất!! :(((((

Ngồi tự kỷ 1 xó trong phòng, giá như bây h có Ask ở đây thì tốt rồi....òa òa òa, thế mới thấy mình bạn bè chả có bao nhiêu hết. Ôi!!! Cái kiếp F.A đáng nguyền rủa a~~~~ :(((((((((((

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

10 năm...

Lẩm nhẩm tính lại còn mấy ngày nữa cũng sắp tròn 10 năm cậu rời xa tôi rồi.

Cảm xúc bây giờ thật sự rất phức tạp, mọi thứ đều rất mơ hồ. Nói ra thì hơi buồn cười, tôi thường nhớ lại gương mặt cậu mỗi lần ngủ gà gật rồi đột ngột giật mình tỉnh giấc. Những lúc như thế, dù chỉ là trong tích tắc thôi, tôi sẽ như trông thấy cậu đang cười mà nhìn tôi. Nụ cười rất đỗi ấm áp, rất đỗi thân thương.

Và khi đó, tim thôi sẽ trật mất 1 nhịp, sẽ ngỡ ngàng chút đỉnh, rồi sẽ thầm tự giễu chính mình hoang tưởng.

Thật sự là không tin được nhỉ? 10 năm rồi cơ đấy, thời gian trôi đi nhanh quá. Mới đó mà cậu xa tôi đã 10 năm rồi.

Tôi giờ sống cũng tốt lắm, cảm xúc cũng phong phú hơn nhiều so với ngày xưa. Không tự kỷ thường xuyên nữa, mà lâu lâu mới tái tự kỷ 1 lần. Thế cũng có thể cho là tiến bộ đi.

Aaa...aaa!!!! Bây giờ bỗng thấy nhớ cậu quá, muốn ôm cậu, muốn hôn cậu quá!!!

Đêm nay có thể nào cậu đi vào giấc mơ của tôi được không? Tôi muốn thấy cậu, muốn chạm vào cậu, trở về vòng tay ấm áp mà tôi vẫn nhớ nhung. Được cậu ôm thật rất đỗi yên bình, thật sự.

Làm sao bây giờ? Tôi nhớ cậu quá. Nhớ muốn điên lên được ấy.

Cậu đang ở đâu?

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

Qua đêm!!

Chủ Nhật mò lên Hà Nội, ban đầu chỉ định qua nhà Ask chơi buổi chiều thôi. Đến tối thì bắt xe bus về nhà chú dì, cơ mà 1 phút bốc đồng trỗi dậy, thế là ngủ qua đêm luôn ở đó.

Xem clip nhảm trên Youtube mà cười vỡ bụng, coi lại mớ ảnh dìm hàng đến gần 3h sáng. Oài, vui nha~

Dù trước đó có cãi nhau phát khóc với Ask, cơ mà ở bên cạnh vẫn thấy ấm áp như thường!!

Hehe, dạo gần đây thật phởn quỡn. Từ lúc Ask sơn móng tay đỏ cho mềnh là mềnh thấy mình hâm hâm chập chập rồi. Cứ cười toe toét suốt à~

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Ngày 12 tháng 12 năm 2012

Vô tình nhìn lịch mới giật mình phát hiện ngày hôm nay thật đặc biệt, mình đã rất muốn viết blog vào lúc 12h nữa cơ nhưng mà đã qua mất rồi!! :(

Tuy hôm nay chẳng vui vẻ mấy, thậm chí còn rất bực mình nhưng vẫn thấy nó có cái gì đó thú vị vô cùng.

Chậc, năm sau là 2013, cơ mà lại chả có tháng 13 để mà tưởng niệm nhỉ? =)))

Mình đang viết nốt một cái fic đã bỏ dở từ 3 năm trước, có chút kì kì, nhưng mà tự dưng lại có cảm hứng dào dạt khi đọc lại nó. Cái fic ngày càng dài, ngày càng đậm chất "Trung" dù mình chả cố tình. *nhún vai*

Haiz~ hôm nay mệt muốn chết, từ sáng đến chiều chả đc ăn cái gì? Lại còn chạy toán loạn đi phụ cỗ!! *mếu*....hức, may mà có mấy viên kẹo, ko mình tụt huyết áp mà chết rồi!! Anh Đức giận anh Sơn, dù rằng mai là cưới Anh Sơn rồi...mình chả có cảm giác gì cả. Tâm trạng lúc này là nửa muốn giữ tóc xoăn hiện giờ để đợi nó dài, nửa muốn đi ép cho tóc thẳng thướm trở lại!! ==".....Đúng là Kim Ngưu có khác, mâu thuẫn dã man đi~