Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

30 tháng 6 năm 2014

Hôm nay tớ đã rất nỗ lực vượt qua hết một ngày.

Hôm nay trời có nắng được một lúc rồi lại mưa lất phất.

Hôm nay tớ đã không khóc như mọi lần nữa.

Hôm nay tớ chẳng có xích mích với ai cả.

Hôm nay tớ lại qua thêm một lần nữa kể từ khi cậu rời xa tớ.

Hôm nay tớ vẫn nhớ cậu thật nhiều.

Hôm nay tớ lại tiếp tục vẽ khuôn mặt cậu, nhưng chẳng hề giống.

Hôm nay tớ lại ngồi nhớ lại những kí ức đẹp đẽ nhất trong đời.

Tớ đã rất rất cố gắng để nước mắt không trào ra, tớ đã rất rất cố gắng để kìm lại cảm xúc tuyệt vọng vẫn quanh quẩn nơi kí ức.

Tớ nhớ cậu.

Rất rất nhớ.

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Mặt mộc + 2h sáng + jonathan rê sự tô ràng!!








Này chính là nửa đêm dở chứng chạy đi ăn quán! Mặt mộc, dép lê lếch thếch lúc 2h sáng! Này có bị gọi là hâm ko?


Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014




Mình muốn mãi mãi là một Chii như thế này! 

Luôn nhìn đời một cách lạc quan! 

Luôn làm nũng với bạn bè như một đứa trẻ! 

Mình không muốn lớn lên, không muốn đối mặt với sự khốc liệt của xã hội! 

Mình muốn thời gian dừng lại! Trả cho mình những ngày tháng hạnh phúc 10 năm trước! 

Mình nhớ cậu! 

Nhớ cậu lắm! 


Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

Rác rưởi thì vẫn mãi là rác rưởi! 

Dù cho có che  đậy bằng vẻ ngoài sạch sẽ, hào nhoáng như thế nào thì ở sâu bên trong vẫn là sự mục rữa thối nát chẳng thể chối bỏ được! 

Mình là loại rác rưởi bẩn thỉu và kinh tởm, thối nát nhất. Loại rác dưới đáy xã hội! 

Ừ! Mày bẩn thỉu và bốc mùi lắm Chii ạ!

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Thế giới của mình rất nhỏ bé! Chỉ loanh quanh có vài người! Với mình, họ là tất cả những gì mình có! 
Mình ko biết cách lấy lòng, cũng chẳng biết phải xin lỗi làm sao cho khéo! Thứ duy nhất mình có thể làm một cách thành thục là im lặng! 
Mình ko muốn gây xích mích hay bất hoà, nhưng mình ko giỏi diễn đạt, mình có vấn đề trong giao tiếp! Mọi người hiểu nhầm mình và gây ra việc mình ghét nhất: xích mích và giận! Mỗi lúc như thế mình chỉ biết yên lặng ở một bên, mình ko biết nói gì cả! Mọi cảm xúc bị nén lại thành một khối rồi bị mình giấu xuống dưới đáy lòng! Có lẽ vs người đó chỉ là bực bội, khó chịu thôi còn vs mình đó lại là một sự tổn thương khác! 
Mình buồn, mình đau và nhiều hơn hết là cô Đơn. Mình cảm thấy lạc lõng giữa thế giới này, mình bị ghét, bị hiểu nhầm. Mình khó hoà nhập vs mọi người và mình bị xa lánh! 
Càng lúc càng ko rõ mục Đích sống của mình là gì và dạo gần đây trong đầu luôn có ý nghĩ muốn chết! Nhảy lầu? Xe cán? Rạch tay? Uống thuốc? Chúng quanh quẩn trong đầu mình, làm cách nào cũng ko ngừng lại được! 

Mình muốn chết!
Mình ko biết bản thân đang cố gắng vì cái gì nữa! Xã hội này mình ko hoà nhập được! 
Làm sao đây?
Mình quá nhu nhược! Quá giả tạo!
.
.
.
Mày sống làm gì vậy Chii?

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

Lại nữa rồi!
Giận? 
Lúc nào cũng là lỗi của mình hả? 
Miệt mỏi cũng nói! Buồn cũng ko được? Sự tồn tại của mình là cái gì vậy? Chỉ là 1 người gánh bớt tiền nhà? Một kẻ sống ké?

Mình ko phải sắt thép! Mình có cảm xúc! Rất rất nhiều là đằng khác! Sao cứ phải cư xử kiểu ấy với mình chứ? 

Mình lại có cảm giác mình chẳng thuộc về đâu trong thế giới giới này! Mình chỉ là một kẻ dư thừa! Chẳng đâu chấp nhận! 

Giả tạo! 

Mệt mỏi quá! 
Đầu đau! Chân đau! 
H lại phải mua đồ hộ nữa! Mình bị điên rồi!

Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

一分

Một trong những lý do mình trở nên lạnh lùng và ko muốn dựa dẫm vào bất cứ ai từ khi sang đây cũng là vì tự biết bản thân quá yếu đuối! 
 Bởi lẽ, chỉ Cần một lần ỷ lại, dựa dẫm vào một ai đó! Lý trí và tinh thần mình sẽ sụp đổ mất! 

Cái vỏ ngoài mạnh mẽ này, dễ vỡ lắm! Mà một khi vỡ rồi thì sẽ ko đắp lại được nữa! Vậy nên mình đã chối bỏ tất cả những yêu thương được manh nha từ trong trứng nước!

Có ý định tự tử ko dưới chục lần, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi! Tâm trí quẫn loạn, tình cảm quẫn loạn! Nhiều lúc bị mất phương hướng Trầm trọng! 

Mình Cần một nơi nào đấy để dừng chân! 

Mình Cần nghỉ ngơi chốc lát! 

Mình muốn ngủ!