Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Cái đứa lấy đồ của tao chết con mẹ nó luôn đi! Đi đường bị xe cán nát bét đi!! Đù má!

Ức muốn khóc được! Một lần thì ừ thôi coi như xui xẻo đi! Nhưng lần thứ 2 rồi! Cùng 1 vị trí mà mất cùng 1 mống đồ là cái thế đéo nào?
Nó tự có chân mà đi chắc?? Địt! Tao ngu mới đi tin là thế! 
Đến hỏi còn tỏ ra khó chịu! Chả nhẽ tao ko được quyền mở mồm hỏi à? Cái lúc bọn mày tìm cái gì tao đã cáu với bọn mày lần nào chưa? Giờ vui quá nhỉ? Đù má!
Như cái cục cặc ý! 
Chắc tao phải dán mẹ nó tên lên đấy thì may ra mới đéo mất được! Toàn bọn chó!! 

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Bỗng nhớ đến cậu ấy và mình khóc nức nở như một đứa trẻ ở trên đường. 
Cảm giác từng bước chân thật nặng nề. Mình cứ đi một đoạn, lại dừng lại lấy hơi rồi tiếp tục bước tiếp. Hình ảnh cậu lởn vởn trong đầu, từng nụ cười, cái nhoẻn miệng thật khẽ. Giọng cậu líu lo gọi tên mình. Cái cảm xúc ấy sao mà đau đớn thế! 
Mình nhớ cậu! Nhớ thật nhiều...