Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

Cảm thấy tủi thân...

Đi làm về rất mệt nhưng vẫn chạy đi mua đồ hộ c, vậy mà nhận được cái gì? 1 nụ cười nửa miệng, 1 câu nói kháy, 1 cái đóng cửa thật vang? 

Ở quán bị khinh, bị ghét, bị đì mình vẫn cố nhịn mà mỉm cười nhưng về đến nhà lại phải đối mặt thêm 1 áp lực khác! Mọi người coi mình là gì vậy? Người máy ko có cảm xúc? Hay là sinh vật hạ đẳng ai cũng có thể làm nhục? 

Vào facebook bạn thân! Cảm giác quá lạ lẫm! Mình chẳng nhận ra ai nữa cả! Suốt thời gian qua, mình chỉ luẩn quẩn trong vòng tròn đi học-> đi làm->đi học! Tự lo học phí, tự lo tiền ăn ở...cuộc sống xoay vòng quanh đồng tiền! Bạn bè ăn uống, mình đi làm! Bạn bè đi du lịch, mình đi làm! Bạn bè tụ tập, mình đi làm! Đã lâu lắm rồi mình còn quên sạch khái niệm mấy ngày lễ, bởi văn hoá khác biệt, bởi thời gian ko đủ! Mệt đến thế rồi! Nhưng nhận được lại toàn là những trái đắng! 

Có lẽ mình thật sự là đứa trẻ bị ruồng bỏ! Một thất bại của tạo hoá! 

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

Cảm giác đôi chân ko còn thuộc về mình nữa! Bàn chân mỗi một lần nhẵm xuống là như đi trên bàn gai vậy! 

Lại thêm đầu buốt lộng óc! 

Cả cơ thể đang biểu tình! Làm việc 14h30' 1 ngày đúng là hành xác! 

Tôi ơi! Còn cố được ko? Ngày mai, cũng sẽ y như hôm nay đấy! 

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

Chiếc vòng tay của tôi~

Hôm nay cứ phải gọi là tâm huyết dâng trào nên mới quyết định mua vật liệu về làm thử cái vòng tay hạt cườm này! Nhìn nó cứ pikapika dưới ánh sáng mà cười toét miệng ra!! Sản phẩm đầu đời cũng ko đến nỗi tệ! 
Chào mừng em đến với bộ sưu tập của chị! Bé cưng~ <3

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Chii ơi! Cố lên! 

Dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu, mày chỉ cần nhịn thôi! Ko bằng người nên ko có quyền lên tiếng! Mày mệt mỏi hay vất vả thế nào thì người ta cũng chẳng hiểu! Vốn dĩ là hai giai cấp khác biệt rồi! 

Mày cù lần như thế! Chưa bị trở mặt đã là tốt lắm rồi! Cố lên chii! Mày vẫn chịu được mà!

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Mưa lất phất rơi! 

Bầu trời u ám!

Thời tiết se lạnh! 

Một buổi sáng của tôi chẳng khác j những ngày khác. Đã bao lâu rồi ko thấy nắng? Đã bao lâu rồi ko được ngủ cho no con mắt? 

Tôi vẫn cứ thế, cố gắng vùng vẫy tìm niềm vui trong những áp lực! Bởi nếu ko gượng dậy được tôi sẽ chẳng biết khi nào mình sẽ từ trên 1 toà cao tầng hay một vách núi nào mà nhảy xuống mất! 

Cơ thể mệt mỏi, tinh thần mệt mỏi! 

Còn cố được bao lâu đây?

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2015

Emo

Emo

╮(╯▽╰)╭

╭(╯^╰)╮

 ≧◡≦

O(︶︿︶)O 

(≖‿≖✧) 

ლ(¯ロ¯ლ) 

 > w <

〜( ̄▽ ̄〜)

( ̄△ ̄;) 

(╥﹏╥)

{◕ ◡ ◕} *

(●^o^●)

(ღ˘◡˘ღ)

Σ( ° △ °|||)

 (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥

ヽ(*⌒∇⌒*)ノ

(⊙o⊙)


(╯‵□′)╯︵┻━┻ 

o(>﹏<)o

||≧皿≦ )~~

 (#‵ 皿 ′) 凸

 (ノ#‵A′)ノ┴—┴ 





Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Rất muốn nói: what the fuck? 

Ban đầu là cái chuyện xin nghỉ của mình! Rồi lần sang chuyện đổ rác! Rồi tiếp đó là ăn cơm, sau đó nữa là kem???? 

Có cái chuyện quái quỷ gì xảy ra vs c vậy? Cái kiểu cười khẩy khi hỏi tôi chỉ mua kem cho mình tôi à là sao? C muốn cái vẹo gì ở tôi? Lần trước tôi mua bánh cho c thì c ko ăn? Lần này tôi mua thử cốc kem chả biết ngon hay dở để ăn thì c lại móc mỉa như thể tôi ăn lảnh! Mắc cười quá! 

Vừa nãy đi tắm! Cái bvs tôi để cuộn gọn gàng rồi đấy chứ! C di chuyển quần áo của t nên nó bị bong ra thì lại thành lỗi của tôi hả? Mắc cười vãi! 

Tôi mệt lắm! Đ làm liên tục cả ngày! C hiểu chắc! Ở nhà gọi vài 3 cuộc điện thoại đã than ngắn thở dài vs tôi! Vậy mà tôi thì còn chả được phép than mệt thsn mỏi! =))

Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

Lại nữa! Vẫn là lỗi của tôi! Uh! Thế nào cũng được! Cãi nhau vs chị tôi chả thắng bao giờ! 
Cái chỗ bé tí thế kia thì tôi ra giúp = mắt à? Thật mắc cười! 

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

Stress...

Mệt mỏi, tủi thân, đói...

Một đứa sống xa nhà, trên một đất nước xa lạ...nói ko cô đơn là dối trá, nhưng cũng chẳng đến mức khiến tôi bi luỵ thương thu! 

Chị hiểu sao? Cái cảm giác khi đang làm việc mà bụng đói cồn cào, dạ dày co bóp đau đến toát mồ hôi hột mà vẫn phải tươi cười tiếp tục công việc! 

Chị hiểu sao? Cái cảm giác phải chạy thục mạng để kịp tàu, kịp giờ dập thẻ khi phải làm 2 công việc khác nhau trong 1 ngày? Ko thở nổi, ho như muốn vỡ phổi, ấy vậy mà vẫn phải cuống cuồng thay đồng phục cho kịp giờ! 

Chị hiểu sao? Cái cảm giác tê dại của chân truyền đến khi phải đứng liên tục hơn 13 tiếng mà ko được ngồi? 

Chị nghĩ công việc của tôi nhàn sao? Chị nghĩ đi làm quán là nhàn sao? Chị làm sao hiểu được sự mệt mỏi của tôi chứ? Tôi mệt đến ko nghĩ được gì nữa! Mệt đến đầu óc quay mòng mòng! Nhưng khi chị nhờ tôi mua đồ hộ, tôi vẫn mua! Cái gì gọi là bằng mặt ko bằng lòng? Cái gì gọi là thái độ? Tôi mệt, tôi ko giấu nổi cảm giác mệt của mình thì là tôi sai sao? Trong khi chị ở nhà cả ngày, chỉ vì ko muốn bước chân ra khỏi cửa nên chị mới nhờ 1 đứa đi làm quần quật cả ngày như tôi mua đồ hộ chị thì là cái gì vậy? 

Một chai nước 2l, uh, ko nặng lắm! Nhưng cộng thêm 10 hộp kem và một đống đồ linh tinh lỉnh kỉnh, thêm cả cái cặp đựng sách vở 6kg có thừa của tôi nữa, đi bộ từ ga về đến nhà đâu phải gần? Chị ko nghĩ đến cảm nhận của tôi ư? Một đứa vừa phải làm 8 tiếng đồng hồ? Cái gì gọi là " nếu em còn thừa tay thì mua cho c cái pizza, chị chưa ăn tối, chị đói!"....chị nói thế thì tôi có thể từ chối được sao? Chị lúc nào cũng làm ra cái vẻ bề trên, chị bảo chị ghét bị người khác gọi chị tiểu thư nhưng chị có chỗ nào ko phải ư? Chị nói với tôi chị thích người thẳng thắn, có gì cứ nói thẳng với nhau, nhưng tôi có cơ hội sao? Từ chối mua đồ hộ chị thì y như rằng về nhà mặt chị lạnh tanh với tôi, chốc chốc lại bới móc đủ việc để nói tôi chả ra gì! Chị ko tự thấy nhưng tôi thấy rất rõ! Chị lúc nào cũng đúng! Còn tôi lúc nào mà chả sai! 

Chị có biết mỗi tối về nhà với tôi là ác mộng ko? Đi làm về mệt mỏi lắm, nhưng vẫn phải cố mà trưng ra cái bản mặt tươi cười! Nghe chị mắng, nghe chị xỉa xói, nghe chị cạnh khoé, nghe chị châm chọc! Tôi cũng là người có được ko? Tôi có cảm xúc chứ! Sao chị cứ cố tình ngó lơ điều đó vậy? Chị nợ tiền tôi mà còn cần tôi phải nhắc phải đòi sao? Chị ngủ muộn là lỗi tại tôi? Cái việc chị phải dậy buổi sáng đóng cửa cho tôi là lỗi của tôi?   Là tại tôi sao? Tôi bắt c phải làm thế ư? Người ra cái luật lệ này là chị, xong giờ chị lại quay sang trách tôi thế nọ thế kia! Tôi chả biết chị nghĩ cái quỷ gì trong đầu nữa! 

Tôi đủ mệt mỏi và áp lực rồi! Đừng biến cái nhà này thành địa ngục thêm nữa! Nếu ko thật sẽ có ngày tôi tự tử vì chị mất! Tha cho tôi một con đường sống đi!  

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

Giữa việc đi chạm rãi và phải chạy thục mạng đến thở ko ra hơi trong cùng 1 công việc cùng 1 con đường có thể giống nhau sao? 

Chị hiểu j về công việc của tôi? Chị hiểu j về hoàn cảnh tôi phải trải nghiệm?  

Tôi nói dối ư? Ôi thấy buồn cười quá! Chị cứ luôn tự cho mình là đúng như thế! Chị cứ tự cho mịn cái quyền điều khiển người khác như thế! Chị đâu phải là tôi để mà hiểu cái cảm giác mệt mỏi bơ phờ chạy chuyển ca đến thở ko ra hơi là như thế nào? Chị đâu có hiểu! Vậy mà chị cứ phán tôi như thánh vậy! 

Chị lấy quyền gì để mà giận tôi trong khi bắt tôi phải nhịn giải quyết nỗi buồn để cho c xem xong phim đến thoả thuê trên lap! Rồi mới đủng đỉnh đi đánh răng rửa mặt xong tôi mới được vào nhà vs? 

Lúc nào cũng thế! Chỉ có chị là đúng! Còn tôi làm cái gì cũng vẫn là sai là tệ! Một đống quy tắc chị đặt ra mà tôi thấy nó chả được cái đinh gì! Toàn là chị tự nghĩ ra cả! Tôi là người chứ ko phải sắt thép! Làm ơn đừng khiến tôi tổn thương thêm nữa! 

Chị cũng chả phải mẹ tôi! 

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

Em gái à! Chị cảm ơn em nhiều lắm! Sống bên này ngoài em ra, chị chẳng cảm nhận được một sự tin tưởng nhau vô điều kiện như thế từ ai nữa! 
Cảm ơn vì em đã quan tâm chị trong suốt thời gian qua, chúng ta sẽ mãi là chị em tốt nhé!

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Mình lại thêm 1 ngày chả hiểu sao lại bị nói mỉa nữa! Mình có nói j động chạm nhau hả? Đi làm chưa đủ mệt sao mà về nhà cũng chả đc 1 cái bầu ko khí yên bình! Khó vậy sao? Cái j cũng có giới hạn thôi chứ! C cười cười sau khi nói mỉa t xong rồi bảo c có làm j t đâu mà t phải ủ rũ suy nghĩ nhiều thế! T thật sự muốn khóc luôn chứ chả phải thế này đâu!

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Chuyến du lịch tồi tệ khi mà 1 người lúc nào cũng ngứa mắt mình! :)))
Rốt cuộc mình làm cái quái j sai hả? Hôm qua vụ để dép ko phải lỗi tại mình! Trước khi vào nhà mình đã quay lại nhìn lần nữa! Vậy mà c lại cáu kỉnh và nói như thể mình cãi cố! Nực cười thật! Mình bỏ tiền đi du lịch để thoải mái chứ ko phải để chút lấy mệt mỏi và áp lực vào người thế này! Đi thế này thà mình ở nhà đi làm kiếm tiền còn tốt hơn! 

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Ngồi đợi hơn 1 tiếng đồng hồ và lại phải vác xác về lại ga! Đói! Mệt! 
Vậy đấy! C thì muốn làm cái quái j cũng được! Trong khi tôi thì bị bó buộc đủ thứ vs cái mớ luật lệ c nghĩ ra! 

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Ngay bây giờ, tôi muốn được ôm cậu thật chặt!
Tôi mệt mỏi quá, cuộc sống mỗi ngày như sự tra tấn tinh thần. Thể xác tôi cũng mệt nhoài vì công việc! 
Tôi muốn gặp cậu! 
Rất muốn!

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Hôm nay là một ngày tệ hại! 
Tôi những tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp nhưng sự thật thì hoàn toàn ngược lại! 
Đi phỏng vấn bị đánh trượt chỉ vì hình xăm minh chứng của tình bạn! Tôi đã khóc rất nhiều lúc trở về đi làm ở bệnh viện! Mệt mỏi! Lạnh! Mưa! Tôi hy vọng về nhà chào đón tôi là một gương mặt tươi cười nhưng mọi chuyện lại ngược lại hoàn toàn! Rõ ràng c đã nói hôm nay đợi tôi về nhờ tôi khâu áo hộ c! Nhưng h c lại nói móc mỉa tôi như thể tôi đã nuốt lời hứa vậy! 
Tôi mệt mỏi nhưng vẫn cố cười với c! Tôi đã giữ đúng giao hẹn ko mang bực tức khó chịu về nhà! Nhưng vì sao người đặt ra luật đó là c lại làm ngược lại? 
Tôi cũng có cảm xúc chứ! 
Ai hiểu cho tôi đây?