Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Haha-san!!

Đã một thời gian mình ko về nhà, cũng ko nhìn thấy haha-san nữa!!!

Hôm trước, lúc đang ngồi ăn cơm, một thoáng vô tình thấy tóc mai haha-san có mấy sợi bạc trắng. Có chút ngây người, cảm xúc rất khó tả...hóa ra, haha-san cũng già rồi!! Uh! Haha-san già thật rồi!!

Cố gắng ko trào nước mắt, đè lại cảm xúc hỗn độn dưới đáy lòng, mình tiếp tục vui đùa với haha-san!! Thật sự ko muốn nhìn những sợi tóc bạc trắng ấy nữa.

Quãng thời gian trước đây thật sự cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam, có một thời gian thật ghét gia đình mình...nhưng giờ đây những cảm giác chán ghét ấy, chẳng còn lại điều gì nữa...chỉ thấy có cái gì đấy đang trôi đi rất nhanh, rất nhanh mà mình lại chẳng thể níu kéo được!!

Còn mấy tháng nữa thôi là mình bay rồi, ko còn nhìn thấy haha-san nữa, chẳng còn được làm nũng hay nhõng nhẽo được nữa. Phải tự lập hoàn toàn rồi, sẽ ko được mè nheo, ỷ lại vào bất cứ ai!!

Buồn lắm, cứ nghĩ đến haha-san là lại thấy buồn lắm, nước mắt cứ rớt ra hoài à!!

" Mẹ, con xin lỗi...xin lỗi mẹ vì đã ko yêu mẹ nhiều hơn, ko hiểu mẹ, ko thể làm chỗ dựa cho mẹ!! Con sẽ sống tốt, nên mẹ đừng lo cho con!! Hãy sống thật tốt mẹ nhé!! Con yêu mẹ nhiều!! "...

[U]....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét