Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Nghẹn...

Có cái gì đấy nghẹn lại nơi cổ, rất khó chịu...

Một lời chẳng thể nói, một giọt nước không thể tràn...cứ nghẹn lại như thế.

Mình thấy lạnh quá, lạnh từ trong lạnh ra...run rẩy ngồi gõ từng con chữ, chỉ mong tâm trạng sẽ vơi đi muộn phiền. Với mình, hơi ấm là một cái gì đó rất quan trọng. Mình sợ lạnh, mình sợ cô đơn.

Nhưng có lẽ là tham lam quá rồi, không nên như vậy đâu...sẽ bị ghét đấy. Dừng lại đi, đừng ích kỉ như thế. Nếu cứ tiến lên như vậy, sẽ đánh mất nó thôi. Vậy nên, hãy dừng lại.

Đừng khóc nữa tôi ơi, bạn hiểu rõ điều ấy mà...không thể cứ khư khư giữ lấy hơi ấm ấy đâu.

Đau.

Có thật hay không? Mình đang có được hơi ấm ấy? Có thật hay không? Đây không phải là một giấc mơ ngọt ngào pha lẫn vị mặn chát?

Tay run quá.

Ghét âm thanh ấy.

Mình không muốn nghe nó. Làm ơn đừng tiếp tục nữa. Mình thấy đau lắm.

Em sẽ sụp đổ mất.

Làm ơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét