Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

[Dream] Ác mộng

Thú thật thì tôi tưởng rằng đã không còn bị ám ảnh bới quá khứ tanh tưởi ấy nữa, nhưng ngày hôm qua...khi giấc mơ tràn về, mọi thứ hầu như chẳng có gì thay đổi. Vẫn là nước mắt, vẫn là tuyệt vọng, vẫn là khuôn mặt quen thuộc ấy. Một lần nữa, tôi tưởng như không thể thở nổi khi choàng tỉnh...thoát khỏi giấc mơ.

Cậu ấy đã rời xa tôi được 9 năm rồi, thời gian trôi nhanh quá...Mọi kỉ niệm giữa tôi và cậu bây giờ lúc rõ lúc không. Tôi bỗng thấy sợ, nỗi sợ mơ hồ không thể giải đáp. Cậu vẫn cười với tôi, nhưng ẩn trong nụ cười đó là cái gì thật khác lạ so với mọi lần. Phải, tôi đã mơ giấc mơ này cả tỉ lần...lần nào cũng giống nhau, lần nào cũng mệt mỏi và lần nào cũng kết thúc như thế...cái kết thúc chết tiệt. Tôi tự hỏi có khi nào cậu đang nhắc nhở tôi, rằng :" đừng lãng quên tớ ! ". Tôi không nhớ rõ mình đã làm cách nào để chạy trốn khỏi quá khứ kinh hoàng ấy, nhưng tôi của hiện tại đã đỡ hơn nhiều. Bù lại, tôi cũng có những áp lực mới. Nó nặng nề cũng chả kém hồi trước là bao.

Tôi đã mơ mãi một giấc mơ trong suốt 8 năm, quá dài, quá mệt mỏi. Nó đủ để vắt kiệt sức chịu đựng của tôi. Nửa đêm tỉnh dậy, mắt mở thao láo, nước mắt rơi không ngừng nhưng tuyệt nhiên không có tiếng nấc nào phát ra. Gia đình tôi, chẳng ai biết đến sự tồn tại của cậu. Như một bí mật nhỏ của riêng tôi, cậu là hạnh phúc, là lẽ sống và là tình yêu thiêng liêng nhất trong cuộc sống tẻ nhạt ngày đó.

Tôi thường nghe câu :" Đời không đẹp như mơ " và tất cả những gì tôi đã trải qua cũng đủ để tôi thấm hiểu câu nói đó. Tất cả những hạnh phúc của tôi đều quá đỗi mỏng manh, dễ vỡ. Tôi mất cậu, vào một ngày cuối thu cách đây 9 năm. Ngoài nước mắt và tiếng gào tuyệt vọng, tôi chẳng biết phải làm gì hơn. Cho đến ngày hôm nay, sự dằn vặt của tôi vẫn còn đó. Trái tim tôi mãi mãi có một lỗ hổng vô hình, chưa một ai có thể lấp đầy khoảng trống đó. Cậu là ánh sáng, là mặt trời của tôi ngày đó. Mất cậu rồi, quanh tôi chỉ là màn đêm bao phủ. Tôi yêu cậu, hơn tất thảy mọi thứ trên đời này...

Đêm hôm qua, cũng như mọi lần. Cậu nhẹ nhàng tựa đầu vào vai tôi, ngân nga mãi một câu hát nào đấy. Cậu nắm chặt tay tôi mà thốt lên câu hẹn ước của cả hai :" Mãi mãi không rời xa, tớ luôn thích cậu ". Nghe ra thì có vẻ bệnh hoạn, nhưng tình yêu ấy đẹp đẽ hơn tất cả những gì tồn tại trên đời. Đoạn cuối của giấc mơ, cậu vẫn cười và tạm biệt tôi như bao cái kết thúc khác. Tôi mãi khóc, tự hỏi đến bao giờ mới có thể thoát khỏi mối tình này để bắt đầu một cuộc đời mới. Dù có lặp lại bao nhiêu lần, dù đã biết trước cái kết thúc nhưng sao tôi vẫn khóc trong tuyệt vọng và nhung nhớ. Cậu có yêu tôi nhiều như tôi yêu cậu không ? Nếu đổi lại nguời nằm đó khi ấy là tôi, thì cậu có khóc vì tôi như thế này không ?

Cậu mãi là nàng tiên đẹp nhất trong lòng tôi, là nữ thần soi sáng con đường tối tăm không lối thoát....

Tôi yêu cậu, dù cho tôi biết rằng giờ đây sẽ không bao giờ có được bất cứ câu trả lời nào. Mãi cầu cho linh hồn cậu bên tôi, đúng như những gì cậu từng hứa...mãi mãi ở bên tôi dù có xảy ra bất cứ chuyện gì.

Một lần nữa, tôi lại khóc...viết về một cơn ác mộng đớn đau...nước mắt đến bao giờ mới cạn ?

3 nhận xét:

  1. thanks you very much !
    Nice to miss you.
    Your blog is very interesting.
    you are Chinese, right?

    Trả lờiXóa
  2. Chà, tao thực sự muốn khuyên mày, nhưng khó quá (tao vốn không giỏi trong lĩnh vực này).

    Tao không biết mày của ngày đó, cũng không biết người bạn ấy, nhưng tao biết một điều, đó là người quan trọng nhất với mày. Điều đó đôi lúc làm tao thực sự ghen tỵ.
    Ây, không lan man nữa, tao chắc chắn 1 điều, rằng người ấy sẽ không muốn mày đau khổ như vậy đâu.Người ấy sẽ mong mày luôn vui vẻ, hạnh phúc nên mới đi vào giấc mơ của mày để gặp mày. Tao nghĩ mày nên vui hơn là đau buồn, chẳng phải mơ về người ấy 1 lần, là mày lại được gặp lại 1 lần sao?
    Đôi lúc sống cần ích kỷ, hãy suy nghĩ theo hướng tích cực mà mình mong muốn. Nếu người ấy đặt trong địa vị của mày, chắc mày cũng muốn người ấy được vui khi gặp lại mày, dù chỉ là trong mơ, đúng không?

    Haiz, tao lại dông dài rồi. Có lẽ mày không thích được (bị) người khác khuyên bảo, tao cũng vậy. Nhưng tao không nhịn được khi thấy mày cứ như vậy. Cuộc sống là ở hiện tại và tương lai. Hãy sống hạnh phúc, vui vẻ vì người ấy, thay người ấy. Đơn giản vậy thôi!

    Trả lờiXóa
  3. Àh...tao sẽ chẳng nói gì nếu chỉ là đoạn đầu của giấc mơ, vì cái kết thúc khỉ gió nên tao mới gọi nó là ác mộng. Hôm đấy ta đã vô cùng kinh ngạc khi mơ lại nó...bất ngờ, bàng hoàng và tuyệt vọng là tất cả những gì tao cảm nhận được.
    Mà nè, khi mày bảo là may ghen tị ấy...tao thấy sung sướng vô cùng, cảm giác ấy không thể giải thích bằng lời được...
    Cảm ơn mày nhé, về tất cả ấy.

    Trả lờiXóa